“Tóm tắt truyện Kiều” độc đáo của HS chuyên Toán
Tóm tắt truyện Kiều
Những câu văn vần theo thể lục bát của Phan Quốc Đạt, học sinh chuyên Toán Trường THPT Lê Qúy Đôn (Bà Rịa – Vũng Tàu) vừa ngộ nghĩnh và mang tính chất thư giãn khiến giờ học trở nên vui vẻ.
Xin giới thiệu bài thơ mới nhất của “thi sĩ Cuốc đất”:
“Mình xin thay mặt tổ hai,
Bàn về tác phẩm của ngài Nguyễn Du.
Đời Kiều sóng gió cầm tù,
Giờ đây hồn đã ngàn thu giấc tròn.
Sắc, tài sánh với nước non,
Khách hồng nhan vốn chẳng còn điểm chê.
Gặp Kim, như trúng bùa mê,
Cùng nhau ước hẹn quên thề Đạm Tiên.
Bỗng đâu oan lớn ập liền,
Thuý Kiều buộc phải kiếm tiền chuộc cha.
Chẳng may mắc bẫy Tú Bà,
Biến Kiều bỗng chốc thành quà thanh lâu.
Đương cơn nhục nhã tủi sầu,
Thúc Sinh xuất hiện, phép mầu nhuộm lên.
Tưởng rằng Kiều đã gặp hên,
Hoạn Thư đày đoạ như tên ngục tù.
Nàng đau trong nỗi căm thù,
Phận đời sóng gió mây mù xa trông.
Bạc Bà giết những kiếp hồng,
Lầu xanh Kiều lại vào tròng lần hai.
Chẳng còn nhờ vả được ai,
Kể như nàng đã tương lai mịt mù.
Từ Hải khí phách trời thu,
Kiều được giúp đỡ trả thù bấy lâu.
Ngỡ là chấm dứt nỗi sầu,
Lại Hồ Tôn Hiến hiểm sâu đánh lừa.
Từ Hải chết đứng không thưa,
Thuý Kiều lại kiếp ngày xưa quay về.
Đớn đau, nhục nhã ê chề,
Nàng nay chẳng muốn quay về nhân gian.
Tiền Đường kết liễu kiếp oan,
Giác Duyên giăng lưới nhặt khoan sẵn chờ.
Rời xa nhân thế bẩn dơ,
Nàng nương cửa Phật – cõi mơ nâu sồng.
Ngày kia hết kiếp long đong
Tái duyên Kim Trọng, thong dong sắt cầm.
Đến đây xin phép được ngừng,
Cảm ơn cả lớp chẳng ngừng lắng nghe!”
“Mình xin thay mặt tổ hai,
Bàn về tác phẩm của ngài Nguyễn Du.
Đời Kiều sóng gió cầm tù,
Giờ đây hồn đã ngàn thu giấc tròn.
Sắc, tài sánh với nước non,
Khách hồng nhan vốn chẳng còn điểm chê.
Gặp Kim, như trúng bùa mê,
Cùng nhau ước hẹn quên thề Đạm Tiên.
Bỗng đâu oan lớn ập liền,
Thuý Kiều buộc phải kiếm tiền chuộc cha.
Chẳng may mắc bẫy Tú Bà,
Biến Kiều bỗng chốc thành quà thanh lâu.
Đương cơn nhục nhã tủi sầu,
Thúc Sinh xuất hiện, phép mầu nhuộm lên.
Tưởng rằng Kiều đã gặp hên,
Hoạn Thư đày đoạ như tên ngục tù.
Nàng đau trong nỗi căm thù,
Phận đời sóng gió mây mù xa trông.
Bạc Bà giết những kiếp hồng,
Lầu xanh Kiều lại vào tròng lần hai.
Chẳng còn nhờ vả được ai,
Kể như nàng đã tương lai mịt mù.
Từ Hải khí phách trời thu,
Kiều được giúp đỡ trả thù bấy lâu.
Ngỡ là chấm dứt nỗi sầu,
Lại Hồ Tôn Hiến hiểm sâu đánh lừa.
Từ Hải chết đứng không thưa,
Thuý Kiều lại kiếp ngày xưa quay về.
Đớn đau, nhục nhã ê chề,
Nàng nay chẳng muốn quay về nhân gian.
Tiền Đường kết liễu kiếp oan,
Giác Duyên giăng lưới nhặt khoan sẵn chờ.
Rời xa nhân thế bẩn dơ,
Nàng nương cửa Phật – cõi mơ nâu sồng.
Ngày kia hết kiếp long đong
Tái duyên Kim Trọng, thong dong sắt cầm.
Đến đây xin phép được ngừng,
Cảm ơn cả lớp chẳng ngừng lắng nghe!”